Teya Salat
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Thuê nhà của Trạch Nam


Phan_10 end

Lần đó cô tham gia một hoạt động chung của trường đã gặp Diêp Tử Lâm, một người cô đã nhét vào một chỗ trong ký ức, mà Diệp Tử Lâm hiển nhiên cũng phát hiện sự tồn tại của cô.

Hai người dĩ nhiên sẽ không trình bày cái màn cái gì tình cảm chị em cùng trường, nhưng cũng không lâu khi cô đi trên đường bị người ta chỉ chỏ, cô cũng biết thế giói này sẽ có những người như thế, không phải cô không để ý là người ta sẽ hết chuyện và không làm phiền.

Diệp Tử Lâm thấy Viên Ấu Sơ còn chưa để ý,phát hiện về sau trong sân trường thường hay thấy cô, cẩn thận điều tra mới biết được Viên Ấu Sơ thế nhưng học cùng một khóa với cô, nhưng bởi vì hai người không có cùng khoa, bình thường đi học thì phòng học cũng không giống nhau, cho nên mới không phát hiện ra.

Cô vốn ghét Viên Ấu Sơ, liên quan đến cô ta thì tất cả cô đều chán ghét, hai năm trước đuổi cô ta đi, cô vẫn còn vì chuyện này mà vui mừng một thời gian, bây giờ nhìn thấy cô ta không những không nhếch nhác mà còn thấy cuộc sống cũng khộng tệ, hơn nữa bây giờ cô ta và cô còn học cùng một trường, cùng một khóa, nghe càng nhiều về nhận xét của cô ta cô càng càng thấy tức giận hơn.

Cô trong cơn tức giân mang chuyện hai năm qua mà mình mơ hồ hiểu được nói bậy như bản thân rất hiểu rõ, biên soạn thành một lượng lớn tin tức bát quái trên BBS. Khôn tới mấy ngày, tất cả mọi người đều biết em khóa dưới năm nhất hệ Hồ lý nổi danh nghiêm túc lại là một người leo lên giường của người đàn ông đã có vợ, cùng người đàn ông làm loạn như loại phụ nữ bao nuôi.

Mặc dù Viên Ấu Sơ biểu hiện khiêm tốn khác thường, nhưng những phiên bản bác quái này làm cô thật sự thấy kinh sợ, cho nên bây giờ mọi người trong trường đều đôi với em sinh viên năm nhất này đều có ấn tượng, ngay cả khi khoogn biết cô nhưng thấy cô cũng chỉ chỉ chõ chõ.

Bình thường Viên Ấu Sơ về nhà dọn dẹp, chăm sóc một lớn một nhỏ bận chết đi được, làm sao có thời gian lên trên BBS, đợi đến lúc cô thấy có điều không đúng thì lời đồn đãi đã truyền đi xôn xao.

Cô không điều tra cũng biết người nào giở trò quỷ quái, bởi vì lời lẽ lặng mạ cô ở bên ngoài chung đụng với người đàn ông khác, được bao nhiêu người bên ngoài, còn nhắc tới việc cô học cấp hai bị hanh kiểm kém, đánh nhau và nhiểu thứ tỉ mỉ khác như vậy.

Ở trường người vốn quen biết cô không nhiều, người từng có quan hệ với cô nhìn tới nhìn lui không có mấy người, mà những người này làm sao mà biết những truyện trước kia của cô như thế, cũng chỉ Diệp Tử Lâm.

Cô tìm một thời gian hẹn Diệp Tử Lâm ra ngoài, cô lạnh lùng nhìn Diệp Tử Lâm cười đến toát miệng, chỉ cảm thấy cô vô cùng buồn cười, cô ta như tôm tép nhãi nhép.

Cô nghĩ tới như vậy thì biểu hiện trên mặt tự nhiên cũng có phần giễu cợt, khiến Diệp Tử Tâm vốn đang dương dương hả hê nhìn thấy ngược lại càng giận dữ hơn.

"Cô còn phách lối cái gì? Đồ thối nát! Bây giờ toàn trường đều biết cô căn bản đã thối nát tới cực điểm rồi, cô còn cười được!"

"Tôi cười hay không cười thì mắc mớ gì tới cô?" Viên Ấu Sơ bình thản hỏi ngược lại, cặp mắt nóng bỏng nhìn cô "Vậy nếu là cô thì sao, rất nhanh sẽ không cười được sao!"

Diệp Tử Tâm có phần chột dạ, ấp úng hỏi ngược lại: "Tôi thế nào cũng sẽ cười không nổi. Thấy cô mỗi ngày trôi qua thảm như vậy, ta cũng không biết có thể cười đến vui vẻ như vậy!"

"Thật sao?" Viên Ấu Sơ nhìn bộ dáng vịt chết còn cứng miệng của cô ta thì cười lạnh, nói mục đích cô hẹn cô ta ra ngoài. "Cô tốt nhất là lấy chuyện ngày đó cô nói hưu nói vượn xóa ngay cho tôi, còn nhớ kèm theo thông báo nói xin lỗi, bằng không tôi phải chuẩn bị mời luật sư tố cáo cô tội phỉ báng."

"Tố cáo? Phỉ báng?" Diệp Tử Tâm bất quá là một sinh viên đại học bình thường, lên tòa án là thế giới quá xa với thế giới của cô, cô cũng không cảm thấy Viên Ấu Sơ làm như vậy thật sự sẽ có cái gì ảnh hưởng tới mình "Cô muốn kiện thì kiện đi, tôi không sợ đấy! Tôi cũng không phải dùng tên thật trên BBS, cũng không có chỉ mặt gọi tên, cô cũng không có cách dò ra được tôi." Cô tự nhận mình làm tuyệt đối không có để lại dấu vết gì.

"Tôi có dò ra được cô phỉ báng hay không thì đến lúc đó sẽ biết." Viên Ấu Sơ nhẹ nhàng nói xong cũng không có ý định tiếp tục khuyên những lời vô vị. "Nhớ yêu cầu của tôi, nếu không sau nửa tháng cô chờ thư triệu tập của tòa đi, dĩ nhiên đến lúc đó ngôi trường này có còn muốn nhận cô nữa hay không nhỉ. . . . . . Tôi cũng thật tò mò !"

Diệp Tử Tâm tức đến giơ chân nhưng không có cách nào chạm đến Viên Ấu Sơ, bởi vì cô biết mình đánh không lại người phụ nữ này, ở trung học đã từng gây gỗ đánh nhau rồi.

Hừ! Phách lối cái gì! Lời lẽ của cô cũng chỉ có một chút là không thật mà thôi, phần lớn chuyện trong đó cũng không có nói sai, cái gì mà thư triệu tập của tòa, cô mới không sợ!

Đau đầu hơn chính là, người theo đuổi Viên Ấu Sơ cũng không vì lời đồn đãi mà dừng theo đuổi, ngược lại càng hăng hái hơn, sắc mặt Tề Du Quân cũng càng ngày càng khó coi hơn.

Hôm nay hai cha con ở nhà nghỉ ngơi, cô vì học thêm nên muốn tới trường học đi học, chỉ thấy Tề Du Quân và Tiểu Nam ngồi phịch trên ghế ở nhà, ăn điểm tâm xem phim hoạt hình nhàm chán vô cùng mất hình tượng.

Phim hoạt hình nhanh chóng chiếu hết, Tiểu Nam nhìn vẻ mặt mất hứng của Tề Du Quân, nằm úp sấp trên người anh vô cùng đáng yêu nói "Ba, tâm tình không tốt sao?"

"Ừ." Tề Du Quân miễn cưỡng đáp lại.

"Là vì có người ở đuổi theo dì Sơ Sơ sao?"

Anh xoa xoa đầu nhỏ trái dưa của cậu, tức giận nói: "Tuổi còn nhỏ mà nói theo đuổi với không theo đuổi cái gì."

"Đó là bà nội nói." Cũng không phải là cậu nói! Tiểu Nam uất ức nhìn anh."Bà nội nói vì ba quá chậm chạp không cầu hôn. . . . . . Ừ, không giữ chặt lấy người yêu nên mới có thể để cho người khác có. . . . . . Có cơ hội dùng!" Cậu ấp a ấp úng chuyển xong lời mẹ Tề oán trách, sau đó tay nhỏ bé dễ thương khoanh trước ngực, chân mày hơi nhíu lại. "Ba, không phải là con nói ba, ba lúc nào mới chịu để dì Sơ Sơ biến thành mẹ của con?"

"Cái... Cái gì?" Một tiểu quỷ 5, 6 tuổi đột nhiên nói ra những lời này khiến Tề Du Quân xém bị sặc nước miếng của bản thân.

Tiểu Nam làm bộ dáng một tiểu quỷ nhìn anh. "Ba, ba thật ngốc, đơn giản thế này thôi! Cô giáo Hương Hương nói, đàn ông và đàn bà ở chung một chỗ vĩnh viễn sẽ phải kết hôn! Chẳng lẽ ba không muốn vĩnh viễn ở chung một chỗ với dì Sơ Sơ, mới để đến bây giờ cũng không cầu hôn sao?"

Vừa nói đến cô giáo Hương Hương! Cô ở trong nhà trẻ rốt cuộc cũng dạy cái gì đây! Tề Du Quân bất đắc dĩ nhìn con trai, không nhịn được oán thầm ở trong lòng.

"Tiểu Nam, chuyện này rất phức tạp, ba và dì Sơ Sơ phải đồng ý mới có thể kết hôn. . . . . ."

Tiểu Nam bị anh ôm, không nhịn được chu miệng lên, trực tiếp hỏi: "Vậy ba không đồng ý kết hôn sao?"

Anh? "Ba đương nhiên đồng ý!"

"Vậy dì Sơ Sơ thì sao? Là dì Sơ Sơ không đồng ý sao?"

"Người ba này cũng không biết, muốn biết thì hỏi dì Sơ Sơ mới biết." Mặt Tề Du Quân cũng là mờ mịt không rõ.

Tiểu Nam ra vẻ người lớn nói: "Vậy thì đúng rồi! Ba nhanh hỏi đi, nói không chừng dì Sơ Sơ chờ ba hỏi lâu lắm rồi đó, như vậy hai người sẽ kết hôn, con có thể gọi dì Sơ Sơ là mẹ!"

Bọn họ đều cho rằng tiểu quỷ này cái gì cũng không biết, cậu mặc dù không hiểu nhưng có một vài chuyện nhớ rất dai, ví dụ như đã từng xuất hiện một người phụ nữ nói là mẹ của cậu.

Nhưng người kia tới nhanh, biến mất cũng rất nhanh, hơn nữa trên người cô ấy có mùi kỳ quái, cậu không muốn cô ấy làm mẹ của cậu. Nhưng là dì Sơ Sơ thì khác, mỗi ngày dì sẽ nấu cơm cho cậu ăn, sẽ giúp cậu tắm thơm tho, buổi tối còn có thể kể chuyện cho cậu nghe, trên người dì luôn có một mùi hương nhẹ nhàng thoải mái, giống như là mẹ của những bạn khác vậy.

Không đúng! Phải nói so với mẹ của những người bạn nhỏ khác ở nhà trẻ còn tốt hơn, cho nên bà nội hỏi cậu nói có muốn dì Sơ Sơ làm mẹ cậu không thì cậu đồng ý ngay.

Lời nói ngây thơ của đứa nhỏ giống như Thiên Lôi trực tiếp đánh vào đáy lòng đầy sương mù của Tề Du Quân, anh đột nhiên giật mình, thiếu chút nữa làm Tiểu Nam ngã xuống đất, thật may phản ứng của anh khá nhanh, vội vàng ôm lấy con trai.

"Ha ha! Tiểu Nam thật thông minh! Đúng! Chúng ta nhanh hỏi dì Sơ Sơ có nguyện ý kết hôn hay không, cùng chúng ta ở chung một chỗ vĩnh viễn."

Cứ như vậy, chẳng những Tiểu Nam có mẹ, anh cũng có vĩnh viễn giữ chặt được cô, những thứ kia ong mật ruồi nhặng không thể tùy tiện đến gần cô nữa.

Nhất cử phi thường tốt!(*một lần những có nhiều điều tốt, dựa theo câu nhất cử lưỡng tiện)

Tiểu Nam cười khanh khách không ngừng "Đúng vậy, ba nhanh hỏi đi!"

Tề Du Quân mặc dù kích động nhưng đột nhiên nhớ tới lần trước người con trai kia chỉ muốn theo đuổi Viên Ấu Sơ đã quỳ xuống tặng hoa tươi, anh hiện tại muốn cầu hôn với cô, cũng không thể cái gì cũng không chuẩn bị.

Anh lên lầu thay một bộ tây trang cô đặc biệt mua cho anh, rồi chuẩn bị cho Tiểu Nam một bộ đồ thật đẹp, hai cha con vô cùng vui vẻ đi ra cửa.

Tiệm bán hoa, tiệm đồ trang sức, khi cầu hôn cần chuẩn bị rất nhiều thứ, tất cả đều đã chuẩn bị xong, anh tung tăng mang theo con trai tiến về trường học của cô.

Anh đã bắt đầu mong đợi, khi cô nhìn thấy anh và Tiểu Nam cùng xuất hiện thì sẽ vô cùng vui mừng.

"Mau nhìn! Đó không phải là người đàn ông bao nuôi em sinh viên năm nhất sao."

"Ở cùng nhà sao? Tớ nghe là anh ta đã có con riêng rồi hả?"

"Ai biết! Nhưng ở chung với con riêng cũng không có xung đột sao?"

Xung quanh có tiếng rủ rỉ rù rì không làm ảnh hưởng đến chuyện chuẩn bị về nhà của Viên Ấu Sơ, dù sao sau nửa tháng, đợi cô gửi thư lên tòa thì tất cả lời đồn tự nhiên sẽ tan biến.

Chẳng qua là khi cô càng đến gần cửa chính, phát hiện cửa chính hình như rất náo nhiệt, theo như cá tính của cô thì cô không thích tiếp cận loại náo nhiệt này, nhưng cửa chính là con đường gần nhất để cô về nhà, cô chỉ có thể men theo bên hông đi ra.

Khi cô đang muốn đi ra cửa, một bóng dáng dễ thương kèm theo giọng trẻ con mềm mại nhào tới cô.

“Mẹ…”

Tất cả mọi người tự động nhường đường, hơn nữa nhìn theo nơi đứa bé đến thì nhìn thấy mục tiêu cuối cùng làm cho tất cả mọi người sửng sốt.

Văn Ấu Sơ nghe giọng nói thì trực giác quay đầu, sau đó liền thấy Tiểu Nam dễ thương đang nhào về phía cô, hơn nữa trong miệng còn gọi tiếng “Mẹ” làm cô không tin được vào tai mình.

“Tiểu Nam cháu vừa gọi dì là gì?” Cô kích động ngồi xổm người xuống, ngang bằng bé trai.

Tiểu Nam hơi xấu hổ nhìn cô, thân thể nhỏ bé uốn qua uốn lại ở trong lòng cô. “Mẹ! dì Sơ Sơ không thích cháu gọi như vậy sao?”

“Sao lại không thích? Dì rất thích đo!” cô kích động hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắm của câu.

Tiểu Nam cũng xấu hổ vùi trong lực cô, sao khi bị hôn mấy cái, cậu đứng thẳng người, lôi kéo tay cô nhìn về phía sau. “Nhưng mẹ, ba có chuyện muốn hỏi mẹ đó! Nhanh lên….. nhanh lên một chút! Chúng ta còn mua rất nhiều thứ.”

Viên Ấu Sơ lúc này mới nhìn thấy người đàn ông đứng ở phía sau, anh mặc bộ tây trang cô mới mua, trên khuôn mặt tuấn tú của anh hơi xấu hổ, mà trên tay anh còn ôm một bó hoa hồng to, dường như che kín mặt anh.

Cô sững sờ nhìn anh, Tiểu Nam lôi kéo cô từng bước một đi về phía trước: “Anh sao vậy….”

Cô loáng thoáng thấy hai cha con này đang làm cái gì đó, rồi lại không dám tim. Những chuyên này quá mức bất ngờ, làm người bình tĩnh như cô cũng không biết phản ứng như thế nào?

Tề Du Quân không có quỳ gối trên đất, vì anh nhớ như vậy sẽ dơ bộ quần áo cô mới mua, mà cầm hoa nhẹ nhàng đẩy tới trong ngực cô,nhỏ giọng hỏi “Thích không?”

Cô ngây ngốc ôm bó hoa trong ngực, sững sờ gật đầu, sau đó thấy anh lại từ trong túi quần lấy ra chiếc nhẫn đã chuẩn bị tiến tới trước mắt cô.

“Ấu Sơ, gả cho anh được không? Để cho chúng ta ở chung một chỗ vĩnh viễn, cũng cho Tiểu Nam danh chính ngoonn thuận gọi em là mẹ.”

Cô đột nhiên cảm thấy tất cả mọi thứ trước mắt quá không chân thật, nước mắt đầy trong khóe mắt, đôi môi lại không nhịn được khẽ nhếch lên. “Em ….anh sao lại đột ngột như vậy …….”

“Bởi vì anh không muốn ông bướm ở trước mặt em bay tới bay lui.” Tề Du Quân giận dữ nói, vẻ mặt cũng với vẻ mặt thâm tình cách xa vạn dặm.

Nghe được anh nói lý do chân chính. Viên Ấu Sơ vừa cảm động vừa buồn cười, liếc anh một cái, dung hoa hồng trong tay đánh nhẹ anh

Tiểu Nam nhìn cô vẫn không chịu nhận chiếc nhẫn, ở bên cạnh nhảy nhót, lo lắng nói: “Nhanh lên một chút nhận chiếc nhẫn! nhanh lên một chút nhận chiếc nhẫn! đồng ý ba, đồng ý ba đi!”

Sinh viên đứng vây xung quanh nhìn thấy cậu bé cố gắng như vậy cũng hùa theo rống to: “Đồng ý đi! Đồng ý đi.”

“Ha ha! Tất cả mọ người đồng ý rồi!” Anh hả hê cầm chiecs nhẫn ở trước mắt cô lắc.

Cô trừng mắt nhìn anh, gắt giọng: “Vậy anh đi lấy mọi người đi!”

Tiểu Nam vừa nghe lời cô nói, vội vàng lo lắng nói: “Con chỉ muốn mộ người mẹ, không cần nhiều mẹ như vậy!”

Người khác nghe lời nói non nớt của đứa bé, tất cả đều không nhịn được cười ầm lên, làm Viên Ấu Sơ cũng không nhịn được cười ra tiếng.

Tề Du Quân thừa cô hội này, bá đạo kéo tay cô qua, đeo nhẫn vào trong tay cô, sau đó cười hả hê. “Tốt lắm! như vậy thì coi như em đã đồng ý lời cầu hôn của anh rồi!”

Toàn bộ đám người sững sờ, không ngờ cầu hôn cũng có thể vô lại như thế.

Viên Ấu Sơ đối với loại người hành động vô lại như anh lại không có bất ngờ, nhưng cầm bó hoa hồng trong tay ném vào trong ngực anh, rồi cầm tay Tiểu Nam đi về phía trước.

Lúc mọi người nghĩ cô bỏ đi vì giận người đàn ông kia thì cô quay đầu lại thẹn thùng nhìn anh chằm chằm: “Cũng đã đồng ý rồi, còn không nhanh đi theo em.”

Trong nháy mắt tinh huống bông quanh co, mọi người sửng sốt một giây, ngay sao đó bắt đầu dung sức vỗ tay, chức mừng anh đã cầu hồn thành công.

Tề Du Quân cuối cùng cũng hồi phục lại tinh thần, cầm hoa hồng bước nhanh chạy lên đi trước, một tau bá đạo nắm cả hông cô giống như là biểu thị công khai chủ quyền cô là của anh.

Tiểu Nam vui mừng hỏi cha. “Con biểu hiện rất tốt phải không? Dì Sơ Sơ lập tức trở thành mẹ của con rồi!”

“Ừm! không tệ! thích cái gì ba đều mua cho con!”

“Vậy con muốn mua một Transformers to thật to!”

“Ách…… cái này để ba suy nghĩ lại!”

Viên Ấu Sơ quay đầu lại. “Cái gì cũng không mua, về nhà!”

Ba người tay nắm tay đi từ từ trên đường về nhà, nghênh đón bọn họ là tương lai hạnh phúc, còn có một mái nhà ấm áp của bọn họ.

Kết thúc

Không đợi đến khi Viên Ấu Sơ tốt nghiệp, xác định sau khi cầu hôn thành công, Tề Du Quân vội vàng bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, không phải vì anh đột nhiên đổi tính trở nên chủ động, mà vì sau khi mẹ Tề biết anh cầu hôn thành công, bà căn bản là cầm gậy gộc đuổi phía sau anh, muốn anh nhanh chóng mang vợ về nhà, đừng giống như Tiểu Nam khi đó, đứa bé cũng sinh mà vợ lại chạy mất.

Vốn anh còn cảm thấy cũng không vội, về sau lại thấy người nam sinh kia lần nữa đến cửa nhà anh, lần này không chỉ mang theo hoa mà còn có đàn ghi-ta anh cuối cùng cũng không có cách nào nhẫn nại như lần trước.

Lúc đầu Viên Ấu Sơ nhìn thấy nam sinh đánh đàn ghi-ta trước mắt đó thì không biết nên nói làm sao mới có thể làm cho anh ta bỏ cuộc.

Chẳng lẽ anh ta không biết thời gian trước ở trong trường học có tin đồn sao? Còn nữa, anh không biết cô ở trước mọi người đồng ý lời cầu hôn của người khác rồi sao?

Trong lòng cô không ngừng nghi ngờ, đáp án lại thật nhanh được công bố.

Nam sinh đó vừa đàn ghi-ta vừa dùng ánh mắt thâm tình nhìn cô "Anh thích em là thật, thích em thuần khiết, coi như bên cạnh em đã có người khác thì cũng xin nhớ bên cạnh còn có một người là anh, đó là chứng cứ anh yêu em. . . . . ."

Vạch đen trên mặt Viên Ấu Sơ kéo dài, khóe miệng khẽ giựt giựt. Thì ra anh ta không phải là không biết, căn bản coi chuyện này là khảo nghiệm tình yêu, còn không quên lợi dụng điều này nói những lời buồn nôn.

Thiệt là! Loại chuyện buồn nôn này sao lại xảy ra ở trên người cô đây? Không phải là cô không hiểu, mà thế giới này biến hóa quá nhanh, cô hoàn toàn theo không kịp suy luận của những người trẻ tuổi này.

"Tôi lần nữa nói rõ. . . . . ."

Lời cự tuyệt cô còn chưa nói hết, Tề Du Quân đã làm mặt khó chịu đi tới bên người cô, mang theo ý vị khoe khoang ôm lấy cô, từ trên cao liếc nhìn nam sinh trẻ trung đó.

"Cô ấy là người phụ nữ của tôi, chúng tôi chuẩn bị kết hôn, hiểu không?" Anh ác độc nhìn anh ta chằm chằm, giọng nói cảnh cáo "Cậu còn dám nữa tới, tôi sẽ cho cậu đi uống nước biển, vứt cậu ra làm mồi câu cá mập, nếu như đầu óc của cậu không phải tất cả đều chứa amip, giả thiết chỉ số thông minh của cậu không thấp đến mức bằng nửa chỉ số của cá heo thì tôi tin cậu hiểu những gì tôi nói chứ?"

Nam sinh bị dọa đến sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ tới người đàn ông này xem ra không có sức uy hiếp lại có thể nói những lời ai oán tức giận như vậy.

Bất quá nam sinh nhìn nhìn lại vóc dáng của mình và anh, cậu quanh năm vận động xem ra có ưu thế hơn người đàn ông khôi ngô tuấn tú này, cả gan trừng mắt cấu lại ánh mắt của anh.

"Yêu là tự do, tôi thích cô ấy là chuyện của tôi, coi như kết hôn thì sao. . . . . ." Nam sinh gắng gượng nói, mặt vì yêu mà chiến đấu hăng hái.

Nam sinh nhìn thấy Tề Du Quân lấy đồ phía sau ra, còn chưa nói hết lời thì đã tắc nghẹn ở cổ, một tiếng cũng không phát ra được.

Tề Du Quân híp mắt nhìn anh chằm chằm, nhẹ nhàng vuốt ve cây thương trên tay. "Xảy ra chuyện gì vậy? Sao không nói? Cậu mới vừa nói đến chỗ nào, coi như kết hôn. . . . . . Chúng ta kết hôn rồi cậu còn muốn thế nào?"

Giày thối! Con cọp không phát uy lại xem anh là mèo bệnh! Anh là trạch nam không sai, nhưng vợ của trạch nam càng không thể xâm phạm, nhìn anh gầy yếu nhưng không có nghĩa là người tốt sẽ không dùng đến nắm đấm chứ?

Nam sinh lùi lại mấy bước, cặp mắt nhìn chằm chằm cái vũ khí đó rõ ràng không phải món đồ chơi bình thường, sợ đến nỗi ngay cả lời cũng nói không được "Anh. . . . . . Trên tay anh. . . . . ."

Viên Ấu Sơ đứng ở bên cạnh nhìn người đàn ông của cô bộc lộ uy phong, nhìn bộ dạng bảo vệ chủ quyền của anh lại cảm thấy có loại đẹp trai khó cưỡng. Mặc dù nhìn món đồ chơi trên tay anh kia chỉ là mô hình mô phỏng lại, nhưng đã làm cho nam sinh ngu si kia sợ hãi, cô cảm thấy rất buồn cười.

Cuối cùng, nam sinh còn chưa biết trạch nam kia phát uy như thế nào nữa, thiếu chút nữa đàn ghi-ta cũng quên chạy trối chết, làm Tề Du Quân đắc chí một tay ôm vợ một tay ôm đồ sưu tầm, vui vẻ bước qua cửa vào nhà.

"Hàaa...! Sau này còn dám ngu ngốc dùng loại ánh mắt với vợ tôi, tôi sẽ lấy ra một khẩu súng hơi, để cho bọn họ biết trạch nam không phải dễ chọc." Nói xong, ánh mắt của anh sau tròng kính thật vẫn mang theo sát khí hung ác.

Viên Ấu Sơ đột nhiên cảm thấy đứa bé trai kia bị dọa sợ thành ra như vậy cũng hơi đáng thương, nhưng mà nghĩ lại hai ngày nữa bọn họ chính thức kết hôn, anh ta còn làm loại xiếc này trước mặt cô dâu, khó trách chú rễ không cách nào bình tĩnh được.

"Được rồi, anh cũng đã là một người 30 mấy tuổi còn hơn thua với một người trẻ tuổi." Nói xong, cô chợt nghĩ đến hình như cô và anh cũng không khác nhau lắm, nhưng mà người anh đối phó là tình địch, còn cô đối phó với tiểu nhân.

Lại nói Diệp Tử Tâm bởi vì tính xấu không đổi, cô trực tiếp mời luật sư kiện cô ta tội phỉ báng, hiện tại đang bận tối mày tối mặt nhưng dàn xếp đâu vào đó rồi, hơn nữa trường học cũng bởi vì chuyện này, đang suy nghĩ muốn cô ta chủ động chuyển trường.

Thật sự chỉ là so đo nho nhỏ mà thôi, dù sao so với hiện tại thì cô như thế là hạnh phúc. Ba mẹ con nhà họ Diệp đáng thương hơn nhiều. Mẹ kế bởi vì cùng người dì ở hàng xóm gạt mua cổ phiếu mất 10 vạn, con gái lớn đi theo một người đàn ông hư hỏng, chẳng những bị lừa tiền, còn bị đuổi học, cả ngày âm trầm ở trong nhà không dám ra cửa, con gái nhỏ thì hiện tại đang bị vướng vào chuyện kiện tụng.

Mặc dù người đáng thương nhưng cũng có chỗ đáng hận, nhưng bây giờ cô và họ đã không còn quan hệ, so đo thêm chỉ chứng minh cô không bỏ xuống hận thù năm xưa, mà cô cũng không có thời gian rãnh rỗi đặt những người đó ở trong lòng.

"Dám cướp vợ anh, coi như chỉ có mười tuổi cũng không thể tha thứ!" Tề Du Quân hả hê buông lời. Hừ! Huống chi còn là một gián hôi đánh cũng không chết, không đe dọa sao có thể yên tâm được.

Anh bình thường có thể làm bộ đáng yêu, có thể bị cô kêu lui gọi tới cũng không đáng kể, vì cô là vợ của anh, nhưng nếu như có người đàn ông khác nghĩ muốn đào góc tường nhà anh. Lúc này anh không ra mặt thì còn phải đợi đến lúc nào!

Viên Ấu Sơ dường như cười đến gãy lưng, nhìn người đàn ông bên cạnh rõ ràng cố làm bộ dáng hung ác, trong lòng lại dâng lên một cảm giác thỏa mãn.

Người đàn ông chỉ ở trước mặt cô làm bộ vừa đáng yêu vừa mềm yếu. . . . . . Cô tin tưởng, cô sẽ cứ như vậy yêu thương anh cả đời.

End


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .